Tôi ngồi dậy , Tôi đag ở bệh viện ! Có chuyện j vậy nhỉ, k quan tâm tôi đứng dậy đi ra ngoài hàh lag đứg . Người vẫn thấy oải ! Nhưg tự nhiên ko khí làh lạh hôm nay làm tôi thấy thoải mái .
- Cẩn thận jó đấy em
Phog khoác áo cho tôi .
- Sao anh ở đây - Tôi ngạc nhiên
- Lần sau bị cảm thì đừg nằm dưới đất nhé - Phog cười
- Vậy à ? - Tôi k nhìn Phong
- Tuấn nó nghĩ là em tự tử đấy - Phog cười
- Lí do j mà fải tự tử - tôi bật cười nhạt nhẽo
- Vì anh à ? - Phong nhìn tôi
- Nếu anh ôm hết tiền của em đi thì em sẽ tự tử
- Thế còn trái tim ?
- Em k đùa đâu - Tôi vẫn k nhìn Phong
- Ừk ^^! -.Phog im lặng
Hôm ấy tôi xuất viện . Phong và Tuấn đưa tôi về nhà .
Về nhà thật sung sướng . Tôi lại vồ ngay lấy cái Lap .
- Mày ko đc tự tử nữa đâu đấy - Tuấn ngồi nhìn tôi
- Bố mày k tự tử - tôi cười
- Thế sao k ăn j mà dám uốg thuốc cảm
- Tao tưởg k cần ăn nhiều
- Mày chết chắc tao chết theo
- Nói lih tih bố đá chết bh
Phong chỉ ngồi nhìn bọn tôi cười ! 1 lúc sau anh nói là về ! tuấn ở với tôi cả buổi ! Cả ngày hôm ấy , Tuấn chăm sóc tôi như là con gái nó ... Tôi chỉ ngồi trên jườg và bảo muốn ăn cái này , uốg cái kia .. tôi ôm Lap cả buổi chơi game và nghe nhạc . Gần tối Tuấn lăn ra ngủ . Chắc nó mệt quá !
8h tối . Đang ngủ Tuấn bật dậy vì nghe tiếng gõ cửa . Là Phong , nhưg k chỉ Phog mà cả anh bạn hát hôm nọ và 1 cô gái nữa ! Tuấn có vẻ cũg k thík . Nó chỉ thík sự có mặt của anh chàg đẹp trai kia , Mọi người mag bág gatô đến .. hoa quả .. như kiểu liên hoan chúc mừg tôi tự tử thất bại như Tuấn nói !
Tôi thấy khó chịu vì sự xuất hiện của đứa con gái kia ! Tôi lên jườg nằm trùm chăn .
- Này k ăn đi à ? - Tuấn hỏi
- Moi người cứ ăn đi , ăn xog thì về - Tôi mặc kệ
- Anh Phong bảo chị í lạh nhạt k sai - Con bé kia lên tiếng
- Trật tự - Tuấn hét lên
- Thôi bọn anh về - Phong nói
Tôi mặc kệ ! Tính tôi xấu vậy đấy ... k chịu đc thì thôi !
1 lúc sau tôi thấy đèn tắt đi . Chắc Tuấn cũg về rồi . Lúc này tôi Mới ngồi dậy , thở dài
- Sao lại thở dài thế
- Ai đấy - Tôi jật mìh bật đèn ngủ lên
- Anh k muốn về - Phog cười , anh đag ngồi tựa lưg dưới jườg
- Anh ở lại làm j ?
- Sợ e tự tử lần nữa - phog cười
- Để bạn gái về 1 mìh à - Tôi coi như k có j
- Bạn gái nào ? - Phong nhìn tôi
- Đừng hỏi lại
- À ! Nó là ny thằg kia k fải anh - Phog cúi mặt cười
- Ừk ! sao cũg đc
- Em ghen à
- Như thế nào là ghen
- Như thế là ghen
- Ko rảnh mà ghen
- Em có iêu anh ko ? - Phong ngồi lên đệm nhìn tôi
- điều đó quan trọg bjờ à
- Thì mình chưa chia tay mà - Phog vẫn nhìn tôi như thế
- Anh nói chia tay r còn j - tôi thắc mắc
- Em có đồg í đâu - Phog quay đi
- Tại anh k nghe em nói bỏ đi luôn mà
- Anh sợ nghe em nói " ok " - Phog lại cười
....
Tôi im lặng ! Lúc này .. Tôi thấy mình cần Phong đến như thế nào , tôi chỉ muốn lao đến ôm Phong .
- Anh bật đèn nhà lên nhé
- Ko cần đâu !
- Ừk ! Thế a về đây
- Đừg về - Tôi buột miệg s
- Tại sao ?
- Em sợ ma
- Ma nó k sợ e thì thôi
- em đág sợ thế à ?
- Ừ !
- Thật ra là ...
- là sao ;
- là k có j` ?
- Thế anh về - Phong đứng lên
- Anh có đi mất luôn k ? - Tôi kéo tay Phog
Anh nhìn tôi ngạc nhiên ! Vì đây là lần đầu tiên , tôi nói 1 câu đủ chủ vị và có í nghĩa hay ho !
Phong ngồi xuống nhìn tôi mỉm cười nhưng lại k hề nói j cả
- Cấm anh k đc chia tay em - Tôi cúi mặt trog bóg tối
- Em nói thế mà nghe đc à
- thế nói như nào ?
- anh k biết - Phong nhìn tôi hiền hơn nữa
Chẳng nghĩ j cả ! Tôi hôn Phong !
Bỗng ! Đèn nhà bật ság lên . Tiếg Tuấn hét lên
- Á à ! Bắt quả tang đag yêu nhau nhớ