Chap 1 : Hợp đồng của Quỷ .
Mọi chuyện sẽ không tồi tệ đến thế , nếu buổi chiều ngày hôm ấy … Một ngày nắng nhưng không mấy đẹp trời .
“ Hắn “ hầm hầm tiến vào nhà tôi , đạp tung cửa , rồi bất ngờ xuất hiện cùng cả đám đàn em … đeo kính đen , đội mũ đen , mặc áo khoác đen , chân đi giày đen … Nói chung , tất cả những thứ trên mình hắn mà tôi nhìn thấy … đều màu đen ( còn nội y bên trong thì chả biết :”> ) .
Khẽ nheo đôi mày đầy khiêu khích lên , hắn ngồi xuống trước mặt bố tôi – một con người mang dáng vẻ sợ hãi đang quỳ mọp dưới chân hắn – rồi hắn lầm bầm .
-Lo đến đâu rồi ?!
“ Lo đến đâu ??! Thế là thế nào ??! “ – Chị em tôi nhăn nhó quay ra hỏi nhau , gây lên một tiếng động xì xào đến mức khó chịu …
Khẽ liếc qua nhìn ba chị em tôi , hắn chậm rãi rít một hơi dài trên tẩu thuốc màu đen bóng rồi lại chẹp miệng .
-Ba cô con gái ông đấy à ?!
Hắn vừa dứt lời , đôi mắt ba tôi bắt đầu trợn trừng lên … sợ hãi , ông vội lê đến , ôm chặt lấy chân hắn , hết lời cầu xin .
-Tôi xin cậu !!! Làm ơn thư thư cho ít bữa !!! Đừng bắt con gái tôi đi !!!
Bất ngờ đứng phắt dậy , hắn rít thêm một hơi nữa rồi thở dần ra từng làn khói trắng đục quyện vào nhau mang mùi thơm hăng nhẹ .
-Ngày mai , hạn cuối , không tiền thì một trong ba đứa . Chấm hết !
…………………….
Cánh cửa đóng lại cái “ rầm “ và mọi thứ như bất ngờ sụp đổ trước mắt ba cùng chị em tôi - một ngày thật kinh hoàng để đón nhận sự thật đã được giấu kín bấy lâu nay …
Rằng ông bài bạc suốt ngày mà sáng nào cũng nói là “ ba đi làm đây ! ”
Rằng ông đã nợ rất nhiều … ngày qua ngày … nhưng lòng tham vẫn không chịu dập tắt .
Rằng ông đã phá sản nhưng vẫn không dám hé răng nói một câu …
Rằng ông có một giao ước với tên chủ sòng … rằng … “ nếu không trả được nợ thì một trong ba chúng tôi sẽ phải làm vợ hắn !!! “.
Oh my god !!! Còn điều tồi tệ nào sắp xảy đến nữa không …
……………………………
“ Baaaa !!! Buông tay con ra !!! Làm ơn mà !!! “
Tiếng tôi rung lên hòa cùng những giọt nước mắt đang lăn dài trên má … mọi người bên đường cứ đứng sững lại nhìn … ngơ ngác … nhưng ông vẫn kiên quyết lôi xệch tôi đi mà không chịu dừng bước . Thậm chí ! Không thèm ngoảnh mặt lại lấy một lần … Ba coi tiền quan trong hơn tôi … đến vậy sao ??? !!!
Tiếng tôi nấc lên ưng ức như đắng ngắt nơi cổ họng , đôi mắt tôi nhạt nhòa những giọt lệ cay cay ngân ngấn đỏ … Tôi khóc , tôi hét … đến nỗi lạc cả giọng …
“ Con không muốn !!! Con không muốn !! Con xin ba !!! Đừng ép con !! “
Tôi vừa khóc , vừa cố sức giằng lại tay mình từ đôi bàn tay chắc nịch nhưng lạnh ngắt của ba …
Đi qua cầu … Có cái gì đó như muốn níu chân tôi lại … nhìn dòng nước chảy xiết … Bất chợt ! Tôi muốn hòa mình vào chúng …
Rồi …
Một ….
Hai …..
Ba ……
Tôi bắt đầu đếm ngược …
“ Ba ! Nếu ba không thả con ra … ba sẽ phải hối hận đấy ! “
“ Im mồm ! Mày còn lải nhải nữa là tao ném xuống sông đấy ! “
…
“ Được thôi ! “ – Tôi khẽ nhếch môi mỉm cười , một nụ cười chua chát .
Nước bọt nơi cổ họng bất ngờ ực lên một cái , lấy hết dũng khí của mình , tôi cắn chặt vào tay ba khiến ông giật mình vung mạnh …
Thôi rồi …
Đôi chân tôi chới với …
Rồi cả người như không giữ được thăng bằng …
Tôi loạng choạng … bắt đầu ngả dần về phía sau …
Tất cả đang diễn ra như một cuốn băng quay chậm …
Tôi buông mình trìm xuống dòng nước …
Không còn cảm nhận được gì nữa …
Chỉ thấy những tiếng hét lên hoảng loạn …
Tiếng gió và nước đang hùa với nhau cuốn tôi đi mỗi lúc một xa …
Tiếng tay chân vùng vẫy nhưng không nổi …
Tiếng ba đang thét gọi phía chân cầu …
“ Na Xư Bi !!! Con đừng đi !!! “
Gió đang thét gào … Vẫy gọi tôi đến một nơi xa lạ … một nơi mà tôi chưa từng biết đến … một nơi chỉ có ở trong những câu truyện cổ tích – ranh giới giữa ĐỊA NGỤC và THIÊN ĐÀNG .
……………………..
Cảm giác như cơ thể mình vô trọng lượng , tôi đang bay … giữa tầng không ??!!!
Ngạc nhiên thật !! Sao mình lại ở đây !!! Bên một con sông có màu vàng thanh khiết … Con sông cứ chảy xiết mặc thời gian … Tôi đang mơ màng , cảm giác hoang mang chợt ập đến khi có tiếng ai đó bất ngờ vang lên .
“ Vì sao con khóc ?! “
Giọng trầm bổng như chỉnh remix của một ông già bất ngờ vang lên từ phía sau khiến tôi phải đột ngột quay ra … ngỡ ngàng nhìn … “ Mẹ ơi ! Giọng như Bụt mà người … như ma ý ! Phen này thì chết con rồi !!! “ … Tôi quýnh lên khi nhìn thấy lão , tâm trí hoảng loạn , sao lại có một lão già gầy ốm , da nhăn nheo , mặt quắt queo như thế này xuất hiện ở đây … Lão ta tính làm gì ??!!!
“ Tránh xa tôi ra !! Không tôi gọi cảnh sát đấy !! “
Giọng trầm bổng của lão lại tiếp tục vang lên … như âm vọng cả một vùng xa xôi …
“ Cứ việc gọi ! Ở đây không có sóng đâu con ! “
“ Ừ ha ! Mà tôi cũng không có máy ! Thôi được rồi , ông già nhiều chuyện ! Đây là đâu ?! Và ông là ai ?! Sao tôi lại ở đây ?!! “
Mặt lão cứ nghệt ra khi nghe tôi hỏi , đần đần một lúc … rồi lại trầm bổng .
“ Con hỏi ta ?! “
“ TÔI KHÔNG HỎI ÔNG THÌ HỎI DÒNG SÔNG CHẮC !!! “
“ Ừm ! Sông này cũng biết nói đấy con … “
“ Lảm nhảm vớ vẩn … “ – Tôi khẽ làu bàu …
“ Thôi được rồi ! Ta vào việc chính nhé ! Đây là Hoàng Tuyền ! Ta là Bụt ! Còn con là hồn ma ! “
……………………
Ông già vừa dứt lời , mắt tôi trợn tròn , hai con ngươi căng ra hết cỡ , mồ hôi chảy đầm đìa ( nhưng không cảm giác ) , rồi bất ngờ hét toáng lên hoảng hốt …
-Tôi là ma ??!!! Ông là Bụt !! Còn đây là Hoàng Tuyền !! Ông đang đùa tôi chắc !!! “
Hét một hồi … rồi tôi bắt đầu thở đều … cố gắng lấy lại bình tĩnh … miệng lắp bắp mãi không lên lời …
-Vậy … vậy là … tôi đã chết ?!!
Lão mỉm cười , một nụ cười rất phúc hậu … mang đậm chất Mr.Bụt xa xưa .
-Đúng vậy ! Nhưng con sẵn sàng hồi sinh chứ ?!
Đi hết từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác , cả người tôi như cứng đờ ra … tròn mắt lắng nghe từng lời rành rọt mà Bụt nói ( những điều tưởng chừng như chỉ có ở trại tâm thần ) .
-Con được hồi sinh ???!!!
-Phải ! Đúng vậy !
Tôi khẽ nheo mày , nhăn nhó … dường như chưa tin vào điều mình đang nghe lắm …
-Kỳ thật ! Nhưng con vừa mới chết mà …
Lão vẫn trầm ngâm , rồi bất ngờ … nắm chặt lấy bàn tay tôi … kéo vụt đi …
Cuốn theo làn mây , tôi đang bay về một nơi vô tận , một dòng trời mênh mông đến khó tả …
Lơ lửng trên tầng không … tôi chỉ còn nghe thấy tiếng Bụt đang vang vọng trong đầu … hòa cùng những cảm giác ấm nồng không thể tả … Đó là tiếng gió hay tiếng người ???!!!
“ Phải ! Nhưng đó là định mệnh . Định mệnh của con phải được bắt đầu từ đây …”